Thứ Hai, 30 tháng 7, 2012

Đừng nghĩ tiêu cực thế!


Có những điều nếu ta có thể bỏ qua, cuộc sống sẽ trở nên dễ dàng, đơn giản hơn. Chúng ta thường nắm chặt trong tay, giữ mãi trong đầu những thứ khiến ta đau đớn, căng thẳng và buồn bã.

Hãy học cách quên, cho qua những điều không như ý. Từ ngày hôm nay hãy bắt đầu loại ra khỏi cuộc sống của ta những điều này:
Đừng mong mình đúng trong mọi quyết định
Nhiều người không thể chấp nhận rằng có những thời điểm trong đời họ đưa ra quyết định sai lầm. Lúc nào họ cũng muốn mình đúng. Chính sự cố chấp này khiến bản thân họ và những người xung quanh nhiều khi phải gánh chịu sự căng thẳng và nỗi thất vọng càng bị khoét sâu thêm. Khi bạn cảm thấy mình sắp tranh luận với ai đó xem liệu là mình đúng hay sai, hãy hỏi bản thân rằng: Đúng quan trọng hơn hay cư xử đẹp, nhân hậu quan trọng hơn? Cái Tôi của chúng ta chẳng là gì. Quan trọng là cư xử cho hợp đạo lý.
Đừng nghĩ mình có thể kiểm soát mọi việc
Bạn không thể nào kiểm soát mọi việc, mọi tình huống xảy ra và mọi người xuất hiện trong đời bạn. Dù đó là vợ chồng, người yêu, đồng nghiệp hay một người lạ mặt nào đó ta thoáng gặp, hãy cứ để mọi việc diễn ra tự nhiên. Hãy chấp nhận mọi người và mọi việc như nó vốn thế và bạn sẽ thấy mình sống dễ chịu hơn. Bằng cách thả lỏng bản thân, bàn tay hãy biết cách mở ra đừng chỉ biết nắm chặt, mọi việc sẽ tự khắc trôi chảy hơn.
Đừng chê bai, nhiếc móc
Đừng đổ lỗi cho người khác về những thất bại trong cuộc sống, công việc, hay tình cảm của mình. Đừng tự hạ thấp năng lực của mình bằng cách đổ vấy trách nhiệm lên yếu tố khách quan, hãy chịu trách nhiệm về mọi mặt cuộc sống của mình.
Đừng đánh giá thấp bản thân
Trong suy nghĩ của ta luôn có hai mặt tích cực và tiêu cực. Những người bình thường, đáng buồn thay lại hay ngả theo mặt tiêu cực. Trí óc họ thường tự nhủ: Việc này khó quá mình không làm được. Cô ấy hot quá mình không cưa được... Đừng để những suy nghĩ đó tiêu cực đó đánh bại bạn trước khi bạn kịp thử vận may của mình. Bạn giỏi hơn những gì bạn nghĩ. Suy nghĩ của chúng ta nếu được điều chỉnh theo hướng tịch cực nó sẽ thúc đẩy ta không ngừng tiến lên. Nhưng nếu để nó mặc sức chạy theo hướng tiêu cực, bạn sẽ tự hủy hoại cuộc đời mình.
Đừng thu hẹp niềm tin của mình
Đừng nghĩ mình chỉ có thể làm việc này mà không thể làm việc kia. Bạn không nên tự hạn chế khả năng của bản thân để rồi mãi mãi giữ mình đứng ở một nấc thang cố định, không thể phóng tầm mắt đi xa hơn, đạt được những thành tựu lớn hơn. Hãy thử nghiệm đi, cho mình cơ hội để sải cánh và bay cao.
Đừng than phiền
Chúng ta dành quá nhiều thời gian để than phiền về đủ thứ trên đời, những người ta tiếp xúc, tình huống ta gặp phải, sự việc bất ngờ xảy ra... Tất cả chúng như cùng hợp sức chống lại ta, khiến ta buồn bã, thất vọng, thậm chí suy sụp. Thực ra không ai có thể khiến bạn không vui, không có tình huống nào có thể khiến bạn thất vọng trừ phi chính bạn để nó đánh bại mình.

Không phải những con người đó, sự việc đó khiến ta tổn thương, mà chính ta đã chọn cách đánh giá như thế về sự việc và con người. Đừng đánh giá thấp cách suy nghĩ tích cực trong cuộc sống. Luôn có nhiều hơn một phương diện để tiếp cận một vấn đề.
Đừng phê phán
Hãy từ bỏ niềm thích thú xấu xa là phê phán những người ta gặp, sự việc ta trải qua, thậm chí là đồ vật ta nhìn thấy. Mỗi chúng ta đều có những điểm khác biệt, tuy thế cũng có những điểm chung. Chúng ta đều muốn hạnh phúc, được yêu thương và cho đi yêu thương. Chúng ta cùng mong muốn được thấu hiểu. Vì vậy, đừng bao giờ làm tổn thương người khác để thỏa mãn cái tôi tự cao của mình.
Đừng cố gây ấn tượng
Không việc gì phải thể hiện mình thế nọ thế kia chỉ để khiến người khác thích thú hoặc ngưỡng mộ ta. Việc đó không đem lại lợi lộc gì. Khi bạn thôi gồng mình lên để chứng tỏ cũng là lúc bạn chấp nhận và trân quý những điều vốn có của mình. Bạn sẽ thấy mọi người chú ý tới mình dù chẳng cần phải nỗ lực đánh bóng bản thân, như thế mới là hạnh phúc.
Đừng chống lại sự thay đổi
Thay đổi là tốt. Thay đổi giúp ta di chuyển, có thể tiến lên, có thể sang ngang, và đôi khi không may ta sẽ thụt lùi. Nhưng thay đổi giúp ta tiến bộ hơn trong cuộc sống và biết tới nhiều điều mới lạ trong đời. Khi cuộc sống cho ta cơ hội đổi thay, hãy chớp lấy bởi cảm giác tươi mới là rất đáng quý để ta thêm yêu đời. Hãy đi theo trực giác mách bảo và bạn sẽ tìm thấy cơ hội của mình.
Đừng kỳ thị
Đừng chụp mũ bất cứ ai hoặc việc gì khi bạn còn chưa hiểu rõ, hãy sống cởi mở, đầu óc cũng nên thoáng hơn. Cách suy nghĩ của chúng ta chỉ tân tiến hơn, tích cực hơn khi ta cởi mở chấp nhận những điều khác biệt, thậm chí là điều ta không ưa. Điểm ngớ ngẩn nhất của con người là từ chối chấp nhận những thứ mà họ chưa có cơ hội tìm hiểu rõ.
Đừng sợ hãi
Nỗi sợ là một ảo giác, nó không thực sự tồn tại, không gì có thể khiến bạn sợ, chỉ có bạn tự tạo ra nỗi sợ hãi. Nỗi sợ nằm trong đầu bạn. Hãy tìm hiểu xem có vấn đề gì, cả chủ quan và khách quan, khiến mình sợ hãi như thế. Điều duy nhất chúng ta nên sợ trên đời này, chính là nỗi sợ hãi. Khi ta sợ hãi, ta chẳng thể làm điều gì ra hồn và tự ta biến ta nhỏ lại, hèn kém đi.
Đừng xin lỗi
Đừng suốt ngày chỉ biết xin lỗi. Con người chúng ta thực sự không cần lời xin lỗi. Chúng ta dễ dàng xí xóa cho bản thân, dễ dàng chấp nhận sự thoái lui và chẳng chịu cố gắng hết mình cho đến đầu đến đũa chỉ bởi ta đã có lời xin lỗi làm cứu cánh. Thay vì để bản thân trưởng thành hơn, làm việc tốt hơn, sống cuộc đời hoàn thiện hơn, ta lại mắc kẹt trong những lời xin lỗi. Xin lỗi chẳng khác gì lừa bịp bản thân rằng: Thôi, thế là được rồi, có thể dừng lại ở đó. Lời xin lỗi khi được nói ra dễ dàng thực sự có phải lời xin lỗi từ tận trong tâm của người nói?
Đừng nuối tiếc quá khứ
Quên đi quá khứ là rất khó. Đặc biệt là khi quá khứ dường như tốt đẹp hơn hiện tại và tương lai thì hiện ra quá đáng sợ với nhiều bấp bênh, nguy cơ, nhưng bạn cần nghĩ rằng hiện tại là tất cả những gì bạn có. Quá khứ không giúp gì cho bạn được nữa, đừng ru ngủ bản thân trong hào quang của ngày hôm qua. Hãy thực tế với tất cả những gì bạn đang làm hàng ngày và phải biết yêu quý cuộc sống từ những gì bạn đang làm hôm nay. Cuộc sống không có điểm dừng, không có đích đến thực sự. Hãy nhìn thẳng vào tương lai, chuẩn bị trước cho bản thân để đối phó với những việc có thể xảy ra bằng cách sống thật tốt trong hiện tại.
Đừng mang theo “hành trang” quá nặng
Bạn sẽ dần hoàn thiện theo thời gian và trải nghiệm. Khi bạn có thể bỏ lại đằng sau những gì bạn vốn cho là quan trọng, tự khắc bạn sẽ cảm nhận được sự yên bình, độ lượng, nhân hậu trong tâm hồn. Khi biết làm nhẹ hành trang mà mình mang theo trong đời, bạn sẽ tiến nhanh và tiến xa hơn. Con người thường bước chậm, thành công khiêm tốn bởi họ phải đeo trên lưng quá nhiều gánh nặng chất chồng của quá khứ, có quá nhiều thứ họ không dám bỏ xuống và cứ khăng khăng giữ lại bên mình. Nếu biết bỏ xuống những thứ đã cũ và không còn phục vụ tốt cho hiện tại, bạn sẽ thành công hơn.
Đừng theo suy nghĩ của người khác
Người ta thường để ý quá nhiều tới những kỳ vọng và đánh giá của mọi người xung quanh mà quên mất rằng mình cũng cần phải sống cho mình. Nhiều khi ta quên mất khát khao đang cất tiếng gọi yếu ớt từ bên trong. Chúng ta còn mải bận đi làm vừa lòng mọi người, đáp ứng mong đợi của họ. Chúng ta quên hoặc thậm chí không biết cách khiến mình vui vẻ, chúng ta muốn gì, cần gì và cuối cùng quên luôn bản thân mình. Bạn có cuộc sống riêng và hãy sống nó cho trọn vẹn, thực sự điều khiển, chèo lái nó và đừng để ai làm bạn trệch hướng khỏi con đường do chính bạn vạch ra.

Thứ Tư, 18 tháng 7, 2012

Đọc và Đừng bao giờ giận người yêu bạn nhé...!


Đọc và Đừng bao giờ giận người yêu bạn nhé...!


Truyện Kể - Hai người họ yêu nhau, cô gái
thích mưa, mỗi lần mưa là anh lại ở đằng
sau che ô cho cô. Anh dành gần như cả
chiếc ô để cho cô khỏi ướt, còn mình thìướt
sũng, nhưng anh không nói gì, chỉ lặng lẽ
nhìn cô một cách say sưa. Anh cảm thấy rất
hạnh phúc, cô cũng cảm thấy rất hạnh phúc.
Có một ngày, anh và cô đi chơi, anh dắt tay
cô gái vượt qua một công trình đang thi
công. Cô vui vẻ nhảy nhót, miệng nói cười
không ngừng. Anh rấtít khi nói chuyện, anh
chỉ lặng lẽ nhìn cô vuithì cũng tự cảm thấy
vui. Chính lúc đó đột nhiên có một hòn gạch
vỡ rơi từ trên tầng rơi xuống, hướng về
phía cô gái, lúc này đã không còn kịp nữa,
anh ôm lấy cô, cô kêulên ... anh nghĩ rằng
mình sẽ dùng thân mình để đỡ viên gạchấy
cho cô, chính vào cái lúc quan trọng ấy, anh
lại dùng hết sức để xoay mình trở lại, lật
người xuống dưới, kết quả là tay cô gái bị
hòn gạch rơi trúng, xương bị gãy. Cô gái bây
giờ mới có phản ứng, rên lên vì đau, cô đau
đến chảy cả nước mắt, cô nghĩ : người xưa
có câu " vợ chồng như chim sống cùng một
rừng, đến khi gặp nạn ai lấy tự bay" câunói
này quả nhiên chính xác. Cô cố chịu đau đớn
vùng ra khỏi anh, bỏ đi mà không hề nhìn
lại. Lúc này anh ở saulưng gọi tên cô, âm
thanh nhỏ dần, đôi môi trắng bệch. Anh cầm
điện thoại gọi cho cô nhưng cô không nhận,
gọi mấy lần đều không nhận. Gọi thêmmấy
lần nữa rồi anh buông tay. Chỉ thấy ngón tay
anh ấn cái gì đó trên điện thoại, lúc đó máu
từ từ chảy ra xung quanh, tay anh nằm trên
vũng máu, cũng không còn đủ sức để ấn
gửi nó đi. Ngày thứ hai cô gái biết được tin
anh cấp cứu, quên hết mọi bực tức chạy vào
viện. Lúc cô tới nơi, thì anh đã mất. Nguyên
nhân là do mất máu quá nhiều. Thì ra lúc
anh muốn dùng thân mình để đỡ hòn gạch
cho cô thì phát hiện dưới đất cắm một
thanh thép dài mười mấy cm. Cho nên anh
mới dùng hết sức lật người trở lại, chỉ để cô
bị hòn gạch rơi vào.Nhưng mình thì bị
thanh thép xuyên quangười. Mẹ của anh
cầm điện thoại của anh đưa cho cô. Để cô
đọc mẩu tin mà anh chưa kịp gửi : "em thân
yêu, xin lỗi em vì anhkhông bảo vệ được
cho em, làm em bị thương... " Xem xong cô
không cầm được nước mắt
đừng để những giọt nước mắt rơi muộn
màng...

Thứ Sáu, 13 tháng 7, 2012

Điều tao muốn nói

Tao chỉ trung trung thôi, thường thường, không có gì đặc sắc. Tụi mày đẹp thì nói tao xấu. Chứ hồi giờ mấy đứa xấu lại thèm được như tao. Tao nói chuyện kém duyên nhưng chửi nhau thì rất có văn hóa, nhiều đứa nói chuyện duyên quá thèm được như tao, lép vế khi gặp chuyện chẳng lành cũng muốn được như tao. Tao ít khi gây hấn và không biết đánh nhau. Suy nghĩ của tao còn thua nhiều người lắm, nhưng cũng tự nhủ là còn hơn một số người. Lành tính, tao bình thường. Tụi mày có thích thế không ?

Đồng tiền tao kiếm ra không có trọng lực với nhiều người nhưng có hiệu lực với bản thân, tao không biết chơi bời quá lố, chưa từng đi bar, không dính vào thuốc lắc. Ngoài những quán xá lề đường tao ghé đến để làm vài chai bia với bạn bè thì tao không có nơi nào khác. Có chăng chỉ là một góc quán quen với một cô gái, là bạn học cũ, là người tình cũ... Thế thôi.

Tao không có thần tượng thực sự nhưng lại mến mộ nhiều người. Có thể là một gã cao bồi miền Tây, một tên lãng tử tóc dài với cây đàn... hay chỉ là một thằng nhóc còm cõi thích sốc nổi về đời, một bài hát hay một ca khúc đẹp. Tao yêu những thứ đơn giản, nhưng tao thèm được sống đơn giản. Khó quá!

"Tao đến để thay đổi thế giới, thay đổi suy nghĩ của nhiều người", tao vẫn thường nghĩ thế khi bắt tay làm một công việc. Tao dễ nản và hay bị phụ thuộc, khắt khe thái quá cho những chuyện nhỏ nhặt.

Lầm lũi hoài trong những cung đường hẹp, con ngựa sắt tao cưỡi cũng chỉ nghĩ là phương tiện, tao không dám chở ai đó vì tao nghĩ cái xe này không đáng để họ ngồi. Tao ít khi cho ai mượn đồ dùng của mình. Tao cắm cúi để viết dòng này như một kẻ vô hồn nói bâng quơ, thượng đế cho tao những giây phút hiếm hoi để không còn việc gì làm, chỉ đơn giản là nói cho thế giới biết :

Tao nói phét!